50-60 tuổi không phải đối diện với 3 'nỗi sợ' này chứng tỏ thể lực sung mãn, người mệnh trường thọ
Thứ năm, 12 Tháng 9 2024 00:00
Nguồn: cafef.vn
Menu Dọc -
Đời Sống - Sức Khỏe
Hãy kiểm tra xem bạn có phải là người may mắn khi không vướng phải 3 'nỗi sợ' này không? Ai cũng muốn khỏe mạnh, sống lâu cùng con nhau. Nhưng giai đoạn 50-60, chức năng của các cơ quan trong cơ thể không thể tránh khỏi sự suy yếu cộng với lối sống sinh hoạt không tốt sẽ sinh ra nhiều loại bệnh khác nhau. Nếu không vướng phải 3 căn bệnh được xem là 'nỗi sợ' của người cao tuổi dưới đây, chứng tỏ bạn có thể lực sung mãn, càng sống càng thọ. 1. Béo phì Một nghiên cứu mới đây được đăng tải trên tạp chí American Journal of Public Health cho thấy béo phì làm tăng ít nhất 20% nguy cơ tử vong do mọi nguyên nhân hoặc do bệnh tim mạch. Tính chung, người cao tuổi béo phì tử vong sớm hơn 3,7 năm do mọi nguyên nhân và tử vong sớm hơn 1,7 năm do bệnh tim so với những người trưởng thành có cân nặng bình thường. Trong những năm gần đây với điều kiện sống ngày càng cải thiện, số lượng người béo phì ngày càng gia tăng. Đặc biệt, đàn ông và phụ nữ sau 50 tuổi càng dễ rơi vào tình trạng thừa cân. Bởi vì khi về già, chức năng của các cơ quan giảm sút không thể tiêu hóa hết các dinh dưỡng nạp vào cơ thể. Từ đó, những năng lượng chưa được tiêu hóa và hấp thụ sẽ chuyển thành mỡ tích tụ trong cơ thể, gây béo phì. Hậu quả của tình trạng này là khiến cơ thể mất cân đối, nặng nề, chậm chạp… Cùng với việc mất đi vẻ đẹp, người bị thừa cân béo phì sẽ có tỷ lệ bệnh tật cao như mắc các bệnh thoái hoá khớp, loãng xương, mắc bệnh gout... Đi kèm với các căn bệnh kể trên là rối loạn lipid máu hay thường gọi máu nhiễm mỡ hoặc cholesterol cao. Cholesterol cao dẫn đến tăng huyết áp, đột quỵ, nhồi máu cơ tim. Mặt khác, ở người béo phì, tim phải làm việc nhiều hơn để bơm máu đi nuôi cơ thể và lâu dài gây quá tải cho tim, do đó ở người béo phì cũng dễ mắc các bệnh về tim mạch. Bệnh béo phì có liên quan mật thiết đến bệnh tiểu đường type 2, suy giảm trí nhớ, dễ mắc các bệnh lý đường tiêu hoá. Để vượt qua ‘nỗi sợ’ này bạn cần có một chế độ ăn uống khoa học và tập luyện phù hợp. Thay đổi chế độ ăn là cách tốt để giảm cân. Thực đơn giảm cân cần tuyệt đối tuân thủ chỉ định của bác sĩ, trên cơ sở tăng cường chất xơ, uống nhiều nước... Ăn ngủ điều độ giúp tăng cường hoạt động hệ tiêu hóa, cơ thể khỏe mạnh hơn đồng thời hạn chế được việc cung cấp năng lượng vượt quá nhu cầu của cơ thể. 2. Loãng xương Loãng xương ở người cao tuổi là một bệnh lý phổ biến, chỉ xếp sau các bệnh lý tim mạch. Theo CNN, khoảng 1/3 số phụ nữ và 1/8 số nam giới trên 50 tuổi có nguy cơ loãng xương. Khi bước vào độ tuổi 50, một lượng lớn chất đạm chất lượng cao và canxi bị mất đi do khả năng tiêu hóa và hấp thụ giảm dẫn đến tình trạng thiếu hụt canxi trong cơ thể. Cơ thể thiếu hụt canxi trầm trọng chắc chắn sẽ gây nguy hiểm đến sức khỏe thể chất và trí não của con người, đồng thời gây ra bệnh loãng xương. Hiện nay, bệnh loãng xương là vấn đề sức khỏe mang tính toàn cầu vì mức độ ảnh hưởng tới sức khỏe và tuổi thọ. Bệnh loãng xương được ví như tên ăn cắp vặt giấu mặt, mỗi ngày chúng lấy đi của cơ thể một chút, lấy dần các khoáng chất quý báu của xương. Thường người bệnh chỉ cảm thấy đau mỏi người không rõ ràng, giảm dần chiều cao, gù, vẹo cột sống. Cho đến khi có biểu hiện bệnh là lúc đã có biến chứng nặng, mà hậu quả cuối cùng là gãy xương. Biến chứng này rất khó hồi phục và gây nguy cơ tử vong rất cao. Để phòng tránh loãng xương, ngay từ bây giờ, bạn nên có chế độ dinh dưỡng hợp lý với đầy đủ protein và khoáng chất. Duy trì nếp sống lành mạnh, năng động, kết hợp hài hoà giữa công việc hàng ngày và hoạt động thể lực là điều cần thiết. Bạn nên tránh các thói quen xấu gây ảnh hưởng đến sức khỏe của xương như rượu bia, cà phê, thuốc lá. 3. Ung thư Càng lớn tuổi bạn càng dễ mắc bệnh ung thư, nhất là những người thường ngày không chú ý bảo vệ sức khỏe, hay hút thuốc, uống bia, thức đêm... càng dễ bị ung thư "để ý". Hiện nay chưa có phương pháp nào có thể hoàn toàn chữa khỏi ung thư, đặc biệt là ung thư giai đoạn cuối, dễ dàng cướp đi mạng sống của người bệnh. Song để không phải đối diện với căn bệnh hiểm nghèo này, bạn cần bảo đảm cân bằng dinh dưỡng trong mỗi bữa ăn, tránh ăn nhiều chất béo, ăn nhiều protein chất lượng tốt, các loại vitamin và chất xơ. Ngoài ra, bạn cần bổ sung các chất dinh dưỡng như canxi, sắt một cách hợp lý. Cơ thể người trung niên trao đổi chất chậm, sức đề kháng suy giảm, càng nên chú trọng vận động. Người trung niên nên dựa vào sức khỏe bản thân mà chọn cách vận động thích hợp như đi bộ, tập thái cực quyền, chạy chậm... Tập thể dục điều độ có thể thúc đẩy quá trình trao đổi chất và tuần hoàn máu, nâng cao khả năng phòng bệnh, đồng thời cân bằng cảm xúc, rất có lợi cho sức khỏe. Đinh Anh Đời sống Pháp luật
Lần cập nhật cuối ( Chủ nhật, 07 Tháng 7 2024 05:45 )
BÁNH ĐÚC CÓ XƯƠNG
Thứ tư, 11 Tháng 9 2024 00:00
Nguồn: facebook.com
Menu Dọc -
Đời Sống - Sức Khỏe
Mẹ bỏ nhà ra đi khi Na còn bé síu, Na sống với cha đến năm 5 tuổi thì cô có mẹ kế . Cha con Na sống ở nhà mẹ kế. Cha làm việc ở công trường lương chả được bao nhiêu. Mọi chi tiêu đều nhờ vào sạp hàng trái cây của bà mẹ kế. Mẹ kế có một người con trai lớn hơn cô ba tuổi, không ức hiếp cô nhưng rất ít nói. Anh ta thỉnh thoảng lại dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn cô. Thu nhập chính là cửa hàng bán trái cây của bà. Mẹ kế đối xử với cha con Na rất tốt nhưng hơi nghiêm. Kể từ ngày mẹ đẻ bỏ cô mà đi, cô sống khép kín. Không thân thiện với mẹ kế và rất ít lời với cậu con trai bà... Bà đóng học phí cho cô, giặt quần áo cho cô. So với những đứa trẻ khác, Na không quá thoải mái nhưng cũng không đến nỗi khổ sở. Cuộc sống cứ thế trôi đi cho đến năm Na 10 tuổi. Công trường nơi cha cô làm việc bị sập. Người ta báo cho mẹ kế, công nhân ở đó bị vùi trong đống đất cát. Lúc cô chạy đến bệnh viện, tấm vải trắng đã phủ lên người cha. Mẹ kế khóc lóc vật vã bên cạnh. Na đứng chết lặng, cậu con trai của mẹ kế đẩy cô vào: Nhanh lại nhìn cha lần cuối đi! Na chạy nhào đến khóc thét một tiếng rồi ngất lịm trên người cha cô. Ngày tiễn đưa cha, Na như người mất hồn bên di ảnh của cha. Những người xung quanh xì xào, đứa bé thật tội nghiệp. Kiểu gì chẳng bị mẹ kế đuổi ra khỏi nhà. Tối đó, cô mơ thấy mình quần áo rách rưới, đi ăn xin ở ngoài đường. Na bừng tỉnh và cảm thấy sợ hãi vô cùng. Trời se lạnh mà mồ hôi vã ra như tắm. Sáng sớm, bà mẹ kế vẫn như thường lệ, thức dậy nấu cơm. Gọi cô dậy ăn sáng rồi đi học như chưa có chuyện gì xảy ra vậy. Đầu cô đau như búa bổ, Na thấp giọng van nài: Hôm nay con có thể nghỉ một hôm không ạ. Con nhớ cha! Bà lạnh lùng: Không được, nghỉ học thì cha cô có sống lại được không? Nếu còn sống ông ấy cũng không đồng ý chuyện này đâu. Na vác ba lô đi học trong nước mắt. Trước khi ra khỏi nhà, mẹ kế đứng đằng sau la lớn: Đặng Phương Na, cô nhớ cho tôi. Bắt đầu từ hôm nay, tôi không muốn nhìn thấy cô khóc, nghe rõ chưa? Cũng bắt đầu từ hôm đó, mẹ kế dường như không bao giờ cười với cô. Thái độ của bà khác hẳn so với khi cha cô còn sống. Cô bắt đầu nghĩ đến lời dân làng nói và thấy nó đúng thật. Cô tự nhủ mình nhất định phải lớn nhanh và rời khỏi ngôi nhà này. Năm học lớp bảy, lần đầu tiên có... cô sợ hãi. Mẹ kế cô biết chuyện liền vứt cho miếng băng vệ sinh. Na loay hoay không biết thế nào? Bà cũng không giúp mà nghiêng mắt nhìn cô: Đặng Phương Na, chuyện gì cũng phải dựa dẫm vào người khác mới làm được à? Na uất ức nhưng không biết nói với ai, cô nhủ mình phải học cách tự lập, không được nhờ cậy vào ai nữa. Cô bắt đầu học cách giặt giũ, nấu nướng, dọn dẹp nhà cửa, khâu vá. Cũng từ đó, mẹ kế không giặt đồ cho cô nữa. Mẹ kế không phải là người học giỏi. Cậu con riêng của bà thành tích học tập không tốt. Tốt nghiệp cấp ba rồi thi vào trung cấp trên phố huyện. Với Na, bà yêu cầu cô phải xếp nhất lớp, nếu không thì sẽ bị phạt. Năng lực học tập của Na không đến nỗi, nhưng nhất lớp là điều quá khó. Cô hận người mẹ kế độc ác. Chắc bà ta đang tìm trăm phương nghìn kế để đuổi cô ra khỏi nhà. Ra đi lúc này với hai bàn tay trắng. Na không muốn làm một kẻ ăn mày, đành tặc lưỡi vậy. Rồi cô lao đầu vào học có nhiều lúc buồn ngủ quá cô gục xuống bàn. Một lát sau lại tỉnh dậy đi rửa mặt và học tiếp. Thực ra Na rất chán ghét việc học nhưng cô không có sự lựa chọn nào khác. Kết quả thi cuối năm, cô vượt lên bao nhiêu bạn trong lớp và giành được vị trí thứ ba. Giáo viên chủ nhiệm cùng các bạn trong lớp đều ngạc nhiên. Không ai ngờ cô lại giành được vị trí cao như vậy. Ấy thế nhưng cô không có chút niềm vui. Bà mẹ kế sẽ rầy la. Tan học cô sợ phải về nhà, cô vừa bước đến cửa, mẹ kế đã chỉ thẳng vào góc tường và mắng: Đúng là đồ ăn hại, mau quỳ xuống cho tôi. Thì ra, mẹ kế đã hỏi con bé Phương. Phương con nhà giàu nhưng thường ganh với lực học của Na. Cô quỳ vào góc tường, không khóc một tiếng. Hai từ (ăn hại) luôn ám ảnh trong đầu cô, nó thôi thúc cô quyết tâm phải đậu Đại học. Để xem bà ta có dám mắng nhiếc cô nữa không. Chuyện mua bán của mẹ kế không được thuận lợi như trước. Ngày nào về cô cũng nhìn thấy bà ngồi đếm những tờ tiền nhàu nhĩ . Tiền thì ngày càng ít đi. Cô cầu mong ông trời đừng để cho mẹ kế không kiếm ra tiền, vì như thế cô sẽ không được đi học nữa. Lần đó, cô bạn gần nhà sang tìm cô. Mẹ kế mở cửa, cô bé kia vội nói: Phương Na có ở nhà không ạ? Bạn ấy mượn sách tham khảo của cháu, sắp thi tốt nghiệp rồi, cháu đang cần gấp ạ. Sách tham khảo không hề rẻ chút nào. Hơn trăm ngàn một quyển. Vì thế nhiều lần muốn xin tiền nhưng cô không dám mở miệng. Hôm sau, bà đưa cho cô tờ hai trăm nghìn, vứt vào người cô như kiểu bố thí. Mẹ kế nói như quát: Cầm tiền mà đi mua sách. Tôi không cho không đâu, tôi ghi vào sổ nợ đấy! Na thi cấp ba, đậu vào trường điểm. Những tưởng rằng mẹ kế sẽ bớt đay nghiến cô nhưng khi bà cầm tờ giấy báo. Cặm cụi tính tiền học phí, lâu lâu lại lẩm bẩm trong miệng: Đúng là con nợ à. Nếu không vì sau này cô sẽ trả nợ cho tôi thì còn lâu tôi mới nuôi cô ăn học! Cô xin với mẹ kế ở nội trú cho đỡ tiền, bà dí tay vào trán cô nói với giọng đay nghiến: Ở trong trường không tốn tiền à? Ba năm đèn sách với bao nỗ lực. Khi cầm tờ giấy trúng tuyển đại học đỏ rực trong tay. Na đã khóc như mưa. Kể từ khi cha mất, đây là lần đầu tiên cô khóc, nước mắt của sự sung sướng. Ngày lên trường nhập học, mẹ kế gói bánh. Bánh lá, cái bánh mà Na rất thích ăn. Nhét vào ba lô vài triệu. Bà mẹ kế không nói gì, cũng không tiễn cô. Cô im lặng nhưng trong lòng vui mừng vì đã thoát được cái ngôi nhà này. Giờ cô không cần tiền mẹ kế gửi nữa bởi cô đã có thể tự kiếm tiền từ việc dạy kèm. Nghỉ hè cô không về nhà và dần dần hình ảnh mẹ kế bị phai nhòa trong đầu cô. Năm thứ ba, cô nhận được điện thoại của anh trai kế. Anh ta ngập ngừng... Rồi nói muốn cô về nhà. Lạ lắm... nói chưa hết câu, anh ta cúp máy. Na không muốn quay lại ngôi nhà đó. Nơi đó có gì để cô luyến tiếc đâu. Nhưng rồi tự nghĩ mình đã là sinh viên đại học. Cô đã tự lập ba năm rồi, cô cũng muốn về xem sao. Về đến nhà, cô chỉ nhìn thấy người con trai ngồi ở ghế. Ngôi nhà hơi lạnh, hương trầm đâu đó. Cô cũng không hỏi bởi vốn dĩ cô không quan tâm. Cô bước vào, anh ta đứng dậy mở tủ đưa cho cô một quyển sổ cũ. Na chợt nghĩ đó là sổ nợ của mẹ kế. Cô cười nhạt, cô nhìn anh ta với vẻ mặt nghi ngại: Bây giờ muốn đòi nợ tôi à? Bỗng từ trong sổ rơi ra một quyển sổ tiết kiệm. Anh ta nói đó là số tiền sang sạp trái cây mà mẹ kế để lại cho Na 350triệu. Ngôi nhà thì mẹ để lại cho anh. Mẹ nói nhà này làm nơi thờ cúng, và để cho em đi về. Anh ngập ngừng: Mẹ đã qua đời em à, hôm nay là được một tuần… Đất dưới chân Na như muốn vỡ vụn. Ngước mắt lên bàn thờ, di ảnh của bà mẹ kế và cha mờ ảo sau làn khói. Bàng hoàng, đó không phải sổ nợ mà là quyển nhật ký của mẹ kế. Tay Na run run lật từng trang nhật ký. Na ngồi thụp xuống và nước mắt vỡ òa. Mẹ kế viết: Ông à, ông yên tâm, tôi không đi bước nữa đâu. Tôi nhất định sẽ nuôi Phương Na ăn học nên người. Nó sẽ làm ông mở mày mở mặt. Ông đừng trách tôi tàn nhẫn với con nhé. Phương Na không giống với những đứa trẻ khác. Nó không có cha mẹ bên cạnh. Vì thế nó phải học cách kiên cường, phải tự lập nhịn nhục, chịu khổ. Nó học không được hạng nhất, tôi phạt nó quỳ. Nó quỳ với ông, bởi người nó có lỗi nhiều nhất chính là ông. Tôi xuất thân từ nông thôn, không được học hành nhiều. Tôi không biết mình dạy con như vậy có đúng không nhưng giờ con bé đậu đại học. Đã đến lúc nó tự lo cho bản thân được rồi. Tôi mừng cho nó, đã đến lúc tôi đi gặp ông, tôi mệt mỏi lắm rồi. Tôi muốn được nghỉ ngơi...! Cô lật dở tiếp, các dòng chữ hơi bị nhòe. Có lẽ bà mẹ kế vừa viết vừa khóc. Phương Na à, hãy cho mẹ được xưng hô mẹ với con. Đã ba năm con không về thăm mẹ. Mẹ rất buồn, chắc là con ghét mẹ đúng không? Mẹ biết điều đó, hãy cố gắng học thật tốt, tự chăm lo cho bản thân Na nhé. Tuy không phải con ruột nhưng mẹ muốn nói rằng: MẸ YÊU CON...! Nguồn: PB Lê Thủy ở Hà Nộ trong tim.
Lần cập nhật cuối ( Thứ tư, 11 Tháng 9 2024 03:50 )
CHÉN CƠM THỪA CÒN LẠI...!
Thứ ba, 10 Tháng 9 2024 00:00
Nguồn: facebook.com
Menu Dọc -
Đời Sống - Sức Khỏe
Tôi về đến nhà thì đã hơn 7 giờ tối, Mẹ và em đang ăn cơm. Thấy tôi, Mẹ liền hỏi: – Sao con về tối thế...? – Dạ..., hôm nay con học 5 tiết. Rồi đoán biết tôi đang rất đói. Mẹ liền lấy chén đũa bảo tôi ngồi vào mâm. Bữa ăn thật đạm bạc, chỉ vài con cá nhỏ và một đĩa rau muống luộc. Như thế cũng là quý lắm rồi...! Gia đình tôi đang lúc khó khăn bữa ăn làm sao sung túc được? Lúc trưa vì sợ trễ học nên tôi không ăn cơm, chỉ lót bụng bằng một ổ bánh mì. Chính vì thế, mà giờ này tôi ăn một cách ngon lành, cảm thấy ngon miệng hơn bao giờ hết. Tôi vùi đầu vào mâm cơm mà không hay Mẹ tôi đã đứng dậy tự lúc nào, rồi lại mang lên một đĩa trứng chiên. – Con và em cứ ăn cho no đi. – Mẹ ăn thêm cơm - Tôi nói... – Khi chiều Mẹ có ăn mấy củ khoai luộc ở nhà cô Hai nên bụng vẫn còn no. Tôi nhìn kỹ Mẹ, những nếp nhăn lại hằng sâu hơn và tóc Mẹ cũng bạc nhiều hơn. Mẹ ngồi nhìn hai anh em tôi ăn, đôi mắt người ánh lên niềm sung sướng...! Thì ra một hạnh phúc nữa của Mẹ là được nhìn thấy những đứa con ăn uống ngon miệng. Hạnh phúc của người Mẹ sao mà đơn giản và nhỏ bé. Cơm nước xong, tôi dạo bước ra trước hiên nhà thì gặp thằng bạn. – Về lúc mô rứa...? – Tao mới về... – Có ca nhạc ở nhà văn hoá. Đi xem với mình nhé! – Ừm Tôi vào nhà thay vội bộ áo quần rồi xuống bếp xin ít tiền để mua nước uống và xin Mẹ đi xem ca nhạc. Tôi sững sốt khi nhìn thấy Mẹ đang ăn chén cơm thừa còn lại hồi nãy cùng với một chút rau...! Tôi đứng chết lặng một hồi, cổ họng ngẹn lại, không nói nên lời...! Mẹ ơi...!Nguyễn Tiến Long (Sưu tầm).
Lần cập nhật cuối ( Chủ nhật, 07 Tháng 7 2024 05:41 )
NGƯỜI TỐT SỐ SẼ CÓ 7 ĐIỂM NÀY
Thứ hai, 09 Tháng 9 2024 00:00
Nguồn: phunutoday.vn
Menu Dọc -
Đời Sống - Sức Khỏe
(PHUNUTODAY) - Chắc chắn đã sinh ra trên đời chúng ta sẽ gặp những chuyện không như ý muốn của mình. Nhưng oán trách cũng chẳng giải quyết được gì cả. Nhẫn có thể thổi bay đi những chuyện chưa tốt. 1- Họ dám nhận sai Trên đời này chẳng có ai là không bao giờ phạm lỗi. Điều cấp thiết nhất là dám nhận sai rồi khắc phục nó. Có nhiều người bản thân sai nhưng cứ thích đổ lỗi cho người khác. Vốn dĩ nản thân nhận sia sẽ chẳng làm ảnh hưởng đến người khác nhìn bạn như nào. Quan trọng hơn hết là bạn dám khắc phụ nó như thế nào. Có nhiều người bản thân sai nhưng cứ thích đổ lỗi cho người khác. (ảnh minh họa)2- Lúc nào giữ được sự ôn hòa Răng của con người rất cứng, lưỡi lại mềm. Nhưng khi răng rụng rồi mà lưỡi vẫn còn mềm như cũ. Vậy nên nếu cuộc đời này ban cho bạn may mắn, điều đó chứng tỏ bạn tu dưỡng ăn nói của bản thân đang rất tốt. 3- Biết nhẫn nhịn Chắc chắn đã sinh ra trên đời chúng ta sẽ gặp những chuyện không như ý muốn của mình. Nhưng oán trách cũng chẳng giải quyết được gì cả. Nhẫn có thể thổi bay đi những chuyện chưa tốt. Nhẫn giúp chúng ta càng hiểu hơn về việc dùng trí tuệ, năng lực để biến chuyện lớn thành chuyện nhỏ. Nhẫn giúp chúng ta càng hiểu hơn về việc dùng trí tuệ, năng lực để biến chuyện lớn thành chuyện nhỏ. (ảnh minh họa)4- Giỏi giao tiếp Người không biết cách giao tiếp khôn ngoan thì dễ tranh cãi với người khác. Kiểu người giỏi giao tiếp sẽ khiến đôi bên hiểu nhau hơn, thông cảm cho nhau hơn. 5- Dám buông bỏ Cuộc đời này chứa đầy những gánh nặng về mặt tinh thần, nên đôi khi chúng ta cũng cần buông bỏ để sống thật hạnh phúc. Những lúc cần đặt xuống phải đặt, hãy cứ sống thật vui vẻ.6- Khỏe mạnh Sức khỏe chính là tài sản vô giá, câu này đúng với tất cả mọi người, nhất là với những người ốm yếu. Bất cứ ai chỉ cần có sức khỏe tốt chính là đã giúp đỡ cho bản thân cực kỳ nhiều.Theo: giaitri.thoibaovhnt.com.vn. Tác giả:Truy Nguyệt
Lần cập nhật cuối ( Chủ nhật, 07 Tháng 7 2024 05:40 )
|
|