BẾN ĐÒ CŨ

In

Tác giả Giảng viên Toán ĐHTM Nguyễn Văn Pứ

Tôi trở lại thăm xóm đò năm ấy
Cơn mưa buồn hiu hắt bến không ai
Bờ thương nhớ bây giờ xa đến vậy
Lá bần rơi thoáng gợn những u hoài
*
Rễ cây đước vẫn còn nguyên chỗ cũ
Đôi chân trần năm ấy đã đi xa
Thương bờ đá đã bạc màu rêu phủ
Còn nhớ chăng buổi hẹn dưới trăng tà
*
Nơi em đứng không tìm ra bến đậu
Để con đò tấp bãi hẹn năm xưa
Lời nhắn gửi theo mây trời chẳng thấu
Gió ngu ngơ gạt bỏ chút hương thừa
*
Chỉ còn lại nỗi buồn trôi trên sóng
Cánh buồm nâu lịm tím cả khung trời
Nghe điệu lý thân quen mà lạc lõng
Bởi trong hồn là khoảng trống chơi vơi
*
Tôi quay lại trên lối mòn cỏ úa
Cánh cò chiều uể oải cõng hoàng hôn
Chân loạng choạng trong sương mờ vây bủa
Đường không em hoang vắng cả tâm hồn.

Hà Nội, ngày 17/4/2023
Lần cập nhật cuối ( Thứ ba, 25 Tháng 4 2023 02:55 )