Thứ tư, 06 Tháng 10 2021 00:00
Nguồn: Ngô Quang Dũng
Menu Ngang -
Thơ - Văn
..Tác giả Hoa Hong TrầnMẹ vẫn mãi là Mẹ của chúng mình thôi Bà Mẹ nông dân hiền lành và chất phác Mặc cho ai chê chân đất đi phàm phạp Vẫn nở nụ cười... hiền từ mãi trên môi...
Mẹ vẫn mãi là Mẹ của chúng mình thôi Tay nẻ nứt da đồi mồi thô kệch Chẳng biết đến phấn son... tay vương mầu của đất Mồ hôi quyện mùi bùn... lưng áo ướt lại khô.
Vẫn mãi là Mẹ mình quen với nếp nhà quê Nuôi con lớn... lo yên bề êm ấm Ăn học bao năm nhà cao cửa rộng Con đổi thay rồi... Mẹ vẫn mãi nông dân...
Sớm tối chiều hôm Mẹ cặm cụi chuyên cần Chăm mấy nương ngô... dăm sào khoai sắn Các con ở xa... nhớ thương nhiều lắm Cũng chỉ ơi... à... vài phút thế mà thôi.
Mẹ chúng mình đâu suy nghĩ... giống bao người Trai hay gái cũng nên người ăn học Đàn con thơ ngày nào còn nheo nhóc Giờ nên người rồi thay đổi góc tâm tư.
Chỉ có Mẹ chúng ta muôn đời mãi vậy ư Vẫn hình dáng người nhà quê như thế Chỉ có tuổi xuân trôi qua rồi không thể Níu tay mang về cho tóc Mẹ xanh thôi.
Mẹ của chúng ta... sống khổ cực một đời Lam lũ để nuôi con thời khôn lớn Vẫn mãi quanh năm áo vai sờn quanh gánh Suốt cả một đời... chưa trọn giấc ngủ ngon...
Dẫu có thế nào... cũng dành trọn cho con...
Tp.Hồ Chí Minh, ngày 09/7/2021
Lần cập nhật cuối ( Thứ ba, 31 Tháng 10 2023 14:15 )