
..........Tác giả Đại tá Chinh Doan
Giản cách rồi vần thơ vui vụt tắt
Nặng nỗi buồn, cứ phấp phỏng nhìn ra
Phố quạnh hiu, nhà cách ly với nhà
Ngồi nhàn rỗi, mà sao không nhàn rỗi.
Giản cách rồi người ngoài đường bước vội
Có tiếng còi, đèn xanh đỏ đi qua
Lại thêm ai hôm nay phải xa nhà
Rồi không biết sẻ còn thêm ai nữa.
Giản cách rồi, đã giản cách nhiều bửa
Sao vẫn ra đường, cứ đi giữa thênh thang
Biển báo, dây chăng mà sao cũng chẳng màng
Có lẽ nào "điếc tai không sợ súng".
Giản cách rồi, ta cứ làm cho đúng
Ngồi trong nhà, bên ngoài chớ có ra
Viết thơ yêu để gửi tặng quê nhà
Hỏi thăm bè bạn, bà con cho đỡ nhớ.
Giản cách rồi giấc mơ cũng trăn trở
Mơ về quê....câu cá...đốt nén nhang.....
Thắp cho người thân ngày hai bảy nặng mang
Khi tỉnh giấc thấy vẫn còn hối tiếc.
Giản cách rồi thơ không còn tím biếc
Không mượt mà, đưa đẩy, nét hào hoa
Giản cách rồi đành phải ở trong nhà
Để ngăn dịch...mong mọi người mạnh khỏe.
Hà Nội, ngày 25/7/2021