......Tác giả Trúc QuỳnhAnh đừng nhắc đến kỷ niệm tuổi thơ
Để đêm về em thương thầm gợi nhớ
Lòng vấn vương và nhiều khi trăn trở
Em nhớ về khoảng khắc của ngày xưa.
Nhớ về thời trăng tròn tuổi mộng mơ
Mình cảm nhận chút si tình vừa chín
Một cái nhìn mà làm em bịn rịn
Để trong lòng câm nín chút tình riêng.
Chiều cuối năm trước ngõ anh lặng nhìn
Em nhứt nhát đôi má hồng ửng đỏ
Mười năm tuổi trai Hà Thành non trẻ
Em mười ba một cô bé ngây ngô.
Buổi đầu tiên hai đứa đã hẹn hò
Nơi gặp gỡ là ở ven sườn núi
Anh đứng đợi em chợt nhìn bối rối
Nắm tay nhau mà chẳng nói được gì.
Tình yêu đầu mà mình đã si mê
Nụ hôn trao anh bờ môi run rẩy
Ôi tình đầu bao mong muốn thiêng liêng
Là kỷ niệm mình trao nhau ngày đó.
Biết bao nhiêu niềm yêu chưa dám ngỏ
Chỉ thầm thì trong gió gửi cho nhau
Những ước mơ mong phượng đỏ đậm màu
Để cổng trường vấn vương chờ người bước.
Có ai ngờ những vần thơ mong ước
Là nỗi đau vết xước nặng cõi lòng.
Giao thừa ấy trời âm u rét mướt
Mình tụ nhau một đám bạn vui chơi.
Đêm cuối năm đông ấy lạnh cứng người
Ôm vào lòng anh thì thầm nói nhỏ
Mình sẽ là của nhau em yêu nhé
Nắm chặt tay anh em thốt một lời.
Anh em "Sợ" anh ơi em còn bé.
Run rẩy bên anh khoé mắt cay cay
Gió từng cơn lùa nhẹ dưới vòm mây
Như lùa hết ưu tư vào kỷ niệm...
Hòa Bình, ngày 19/01/2024