Lịch âm dương

Xem tin theo ngày

< Tháng 10 2024 >
T2 T3 T4 T5 T6 T7 CN
  1 2 3 4 5 6
7 9 10 11 12 13
14 15 16 17 18 19 20
21 22 23 24 25 26 27
28 29 30 31      

Thống kê truy cập

mod_vvisit_countermod_vvisit_countermod_vvisit_countermod_vvisit_countermod_vvisit_countermod_vvisit_countermod_vvisit_countermod_vvisit_counter
mod_vvisit_counterHôm nay1276
mod_vvisit_counterHôm qua3489
mod_vvisit_counterTuần này18791
mod_vvisit_counterTuần trước48969
mod_vvisit_counterTháng này143322
mod_vvisit_counterTháng trước291538
mod_vvisit_counterTất cả3089548

Có: 47 khách, 1 thành viên trực tuyến

ANH YÊU EM

Email In PDF.

Con trai 7 tuổi lấy điện thoại của tôi nhắn tin cho bố, thấy tin nhắn trả lời tôi bật khóc.
Vì mệt mỏi quá mà tôi đã ngủ gục ngay trên bàn khi đang kèm cho con học, lúc này thằng bé đã lén lấy điện thoại của tôi nhắn tin cho bố.
Tôi là người cuồng công việc. Sau khi sinh con, đa số các chị em đều nghỉ thai sản 6 tháng, còn tôi con vừa đầy tháng đã đi làm trở lại. Khi sức khỏe ổn định hơn, tôi còn thường xuyên tăng ca đến 10 giờ tối.
Nhờ sự chăm chỉ và cố gắng, tôi rất được sếp coi trọng, sự nghiệp không ngừng phát triển. Nhưng cũng vì nguyên nhân này mà vợ chồng tôi thường xuyên xảy ra tranh cãi. Anh cảm thấy tôi không coi trọng gia đình, khi nào cũng đặt công việc lên trên hết nên chúng tôi đã ly hôn cách đây 1 năm.
Tôi đấu tranh mãi cũng giành được quyền nuôi con trai, nhưng kể từ đó tôi không bao giờ dám tan làm về muộn nữa bởi phải đi đón con. Vừa làm việc vừa chăm con, lo việc nhà tôi mệt mỏi vô cùng. Hầu như đêm nào tôi cũng dọn dẹp, kèm con học bài xong, cho con đi ngủ rồi lại ngồi vào bàn hoàn thành nốt công việc của mình.
Thức khuya thường xuyên khiến tôi mệt mỏi vô cùng. Một đêm, vì mệt quá mà tôi ngủ gục ngay trên bàn khi đang kèm cho con học. Thiu thiu một lúc con trai liền lay tôi dậy:
- Mẹ ơi, bố mới trả lời tin nhắn con nè.
Tôi giật mình tỉnh giấc. Mở mắt ra đã thấy con trai cầm điện thoại của tôi nhắn tin cho chồng cũ từ khi nào. Hóa ra đứa con trai 7 tuổi của tôi đi học tiếng Anh, mới học được câu “I love you” nên thằng bé đã nhắn tin cho bố để bày tỏ tình cảm của mình.
Nhưng ngặt nỗi, con lại lấy điện thoại của tôi để nhắn tin cho cho bố nên dòng chữ đó lại gây ra hiểu lầm. Có lẽ anh nghĩ tôi đã gửi tin nhắn đó cho anh, nên chồng cũ đáp lại: “Anh cũng yêu em. Anh nhớ hai mẹ con em nhiều lắm”.
Đọc tin nhắn này mà tôi sững sờ, từng mảnh vụn trong quá khứ với chồng cũ bỗng ùa về trong tâm trí. Tôi nhớ những bữa ăn anh nấu, mỗi tối đi làm về anh đều đã nấu cơm sẵn chờ tôi về ăn cùng, con trai đã được tắm rửa sạch sẽ. Ăn xong chồng lại rửa bát, giặt giũ rồi phơi đồ. Còn tôi, chơi với con một chút rồi lại ngồi ôm máy tính làm việc,… Giờ nhìn lại, tôi gần như chẳng đóng góp gì để xây dựng gia đình cả.
Trong suốt một năm qua, khi phải một mình cáng đáng tất cả, tôi mới nhận ra mình tệ thế nào, cũng chợt nhận ra tôi còn yêu chồng cũ rất nhiều và hối hận về quyết định ly hôn. Nhưng tôi chưa bao giờ thể hiện ra, tôi không muốn “xuống nước” vì sĩ diện của mình, sợ anh từ chối quay lại thì tôi sẽ rất mất mặt.
Vì vậy lần này cũng thế. Hít một hơi thật sâu, tôi nhắn tin trả lời chồng cũ:
- Nãy em ngủ quên mất, con lấy điện thoại em nhắn tin cho anh đấy.
Anh đáp lại tôi một chữ “ừm”, nhưng khoảng 30 phút sau, điện thoại tôi lại đổ chuông. Là chồng cũ gọi đến:
- Dòng tin nhắn lúc nãy anh gửi đều là lời thật lòng. Anh còn yêu em và nhớ em rất nhiều. Em cũng vậy đúng không? Em đừng chối. Mấy lần đón con trai đi chơi, thằng bé kể với anh rằng em vẫn giữ tấm ảnh cưới của chúng mình trong ví, thỉnh thoảng em lại lấy ra ngắm. Chúng ta làm lại từ đầu được không em? Sai chỗ nào chúng mình sửa chỗ đó, hãy cho chúng ta thêm một cơ hội được không?
Tôi òa khóc nức nở khi nghe những gì chồng cũ nói, mãi một lúc sau mới thốt ra thành lời. Dĩ nhiên tôi đồng ý, tôi đã mong chờ anh hỏi câu này lâu lắm rồi.
Tiếng chuông cửa vang lên, và đằng sau cánh cửa không phải ai khác mà chính là chồng cũ của tôi. Hóa ra khi gọi điện cho tôi, anh đã đứng ngoài cửa sẵn rồi, chỉ chờ tôi đồng ý quay lại là anh sẽ bấm chuông cửa.
Thấy bóng hình quen thuộc, tôi sà vào lòng anh khóc nấc lên. Lần này tôi sẽ không buông tay anh ra nữa đâu, tôi sẽ cân bằng giữa công việc và gia đình, không để chồng phải một mình gánh vác mọi việc trong nhà nữa.
Qua đây tôi muốn chia sẻ với các chị em, rằng phụ nữ nên có sự nghiệp của riêng mình nhưng cũng đừng mải mê làm việc kiếm tiền đến mức bỏ bê gia đình, chồng con. Cần học cách cân bằng giữa công việc và gia đình, bởi những người thân yêu bên cạnh mình mới là quan trọng nhất, đừng để mất đi mới hối hận như trường hợp của tôi.
Nguyễn Đức Duyên
Lần cập nhật cuối ( Chủ nhật, 11 Tháng 8 2024 14:15 )  
Bạn đang ở: Trang chủ Trao đổi ANH YÊU EM