Nếu một mai tuổi tác đã già rồi
Da đồi mồi, mái đầu xanh thành bạc
Tay chống gậy, bước thấp cao chậm chạp
Thấp khớp, lưng còng,... đau mỏi ngày đêm.
Nếu một mai có lúc nhớ, lúc quên
Khi ăn rồi bảo rằng chưa hờn dỗi
Có tiền bạc để đâu không nhớ nổi
Tự soi gương ta trò chuyện với ta.
Nếu một mai mặc phố xá phồn hoa
Chỉ nằm nhà xem tivi... du lịch
Đơn côi giữa bốn bức tường tĩnh mịch
Suy ngẫm chuyện đời, thế sự dở hay.
Nếu một mai khi bệnh tật bủa vây
Phải kiêng khem, sợ men gan, mỡ máu
Xương khớp yếu, đi lại cần con cháu
Vai gáy, đau đầu, huyết áp thấp cao.
Nếu một mai già nhàm chán biết bao?
Khi ngồi nhìn mâm "cao lương, mỹ vị"
Khi quần áo, những đồ dùng giá trị
Chỉ lưu lại làm kỷ vật mà thôi.
Nếu một mai như bi mực hết rồi
Mỗi đêm về chỉ phiền người phối ngẫu
Khi trằn trọc, ngáy, ho,... ai có thấu?
Ngủ chung, riêng đâu có nghĩa nữa rồi!
Quy luật cuộc đời ngày ấy đến thôi
Thì Tôi hỡi hãy vui lên mà sống
Khẳng định mình trước bể đời cao rộng
Trân trọng mình, trân trọng quỹ thời gian.
Điều quý nhất trên đời là nghĩa nhân
Sống có chất, sống bao dung, chia sẻ
Sống tích cực, lạc quan, rèn sức khỏe
Gieo hạt yêu thương, được quả ngọt bùi.
Sơn Nguyễn (sưu tầm)