Thứ năm, 31 Tháng 10 2024 00:00
Nguồn: facebook.com
Menu Ngang -
Vui - Thư Giản
Có những người ta cứ ngỡ xa xăm... Chưa gặp mặt, sao lại ngầm nhung nhớ... Có những người sát ngày bên nhắc nhở... Lại dửng dưng như nợ... giữa vô thường! Có những người khi sát cánh uyên ương… Ta cứ nghĩ! Chẳng thể đường đánh mất… Nhưng tại sao trong ta một sự thật… Đến và đi như dỗ giấc vô tình...? Ừ phải rồi có lẽ mất lòng tin..? Mà đâu phải... vốn xưa... mình vẫn thế… Chắc vì ta... chẳng dày công tìm kể...Nên chẳng mong, nhung nhớ... để kiếm tìm...? Có những người, ta tự nhủ lặng im… Lại dáo dác, gội chìm trong ảo tưởng… Kề bên ta, nỡ bình thân như tượng.. Hỏi lạ không thiệt chướng.. ? Giữa muôn ngàn…! Đời phẳng bằng không gặp lúc trái ngang Thì đâu thể trân trọng… màng suy nghĩ? Chỉ mất đi… mới bàng hoàng ờ…nhỉ? Tiếc tại sao không nghĩ lúc bên mình? Đời là vậy! Vạn vật thắp hồi sinh.. Ta quên lãng, kiếm thứ mình chưa có… Kiếp phù du, đến đi mơ hồ tỏ.. Tỉnh mộng về! Hỏi rằng có còn không? Thơ: Bảo Trinh
Lần cập nhật cuối ( Chủ nhật, 11 Tháng 8 2024 13:40 )